Hot Vợ, Em Đừng Trốn Tôi!!! Lạc Lạc; Vợ, Em Đừng 22/10/2021. Full VỢ YÊU NÓNG BỎNG ĐỪNG HÒNG TRỐN. Nụ Cười; 08/09/2021. New Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh. 5.00 star(s) B6; 28/08/2021. Hot Truyện Sủng Tới Nghiện: Vợ Yêu Có Độc ( Vợ À Đừng Nghĩ Trốn Thoát Anh) Full. Thể loại: Ngôn Tình, Hài Hước, Sủng. Cô gái tăm tia anh hàng xóm mới chuyển đến từ đầu đến chân, sau đó không nhịn được cảm thán vẻ đẹp trai của người ta. Cô cứ thế mà đổ rầm rầm trước vẻ ngoài chín chắn cra anh ấy. Nhưng nhìn anh hơi khó gần, cô rất muốn bắt chuyện nhưng không dám. Read Chương 29 from the story [Edit/Nalu Full] Vợ ngốc ah! Em trốn được tôi sao? by KimTueNhi (Kim Tuệ Nhi) with 4,243 reads. fairytail, ngontinh, tiểu-thuyết Giới thiệu. Tác giả: Lạc Lạc. Người hàng xóm mới chuyển đến ở cạnh nhà của cô thật đẹp trai, cô bị đổ gục ngay từ cái nhìn đầu tiên bởi vẻ ngoài trưởng thành đã nhiều lần muốn bắt chuyện với anh nhưng nhìn anh có vẻ xa cách không phải loại người dễ gần. Tư Lam chợt dừng lại, không muốn đọc tiếp nữa, cô rơi một giọt lệ, kể từ khi gặp cô anh đã xem cô là cô ấy rồi, hẹn hò giả lần đầu tiên anh muốn đến công viên chụp ảnh cũng là vì cô ấy, chuyến đi gần đây đi nhà ma cũng là vì cô ấy, trà hoa cúc mà anh hay uống cũng là vì còn nhớ cô ấy. Chương trước Chương tiếp. cash. Nguồn ảnh PinterestHôm nay là một ngày đẹp trời Tư Lam quyết định sẽ ra ngoài mua một ít đồ về nấu bữa sáng thật linh đình, hôm nay là ngày nghỉ nên ở nhà cũng chán chi bằng ra ngoài hít thở không khí sẽ tốt hơn. Tư Lam vừa bước ra khỏi cửa thì nhìn thấy ngôi nhà bên cạnh có vài người ra vào, cô tò mò nhìn xem thử, hình như có người chuyển đến đây thì phải. Tư Lam nhìn thoáng qua thấy một bóng người cao lớn đang mang một thùng hàng từ ngoài xe đi vào bên trong, dù chỉ mới thoáng qua nhưng sao tim của cô lúc này bắt đầu loạn nhịp. "Đẹp trai quá" Tư Lam đưa mắt nhìn người đó, có lẽ người này sẽ là hàng xóm của cô. Cô liền nhớ ra mình còn phải đi mua đồ không thể ở đây ngắm mãi được, nếu thật sự là hàng xóm của cô thì sau này vẫn còn có cơ hội ngắm thoải mái. Cô đi siêu thị mua rất nhiều thứ, mua nhiều đến nổi bây giờ tay cầm không xuể cô thầm mắng bản thân mình. "Á" Tư Lam vô tình bị trẹo chân làm cho túi đồ trên tay rơi xuống, cô ngã xuống bên đường cố gắng gượng dậy để nhặt nhưng quả cam đang rơi trên đất. Chợt một bàn tay đưa ra nhặt hết những quả cam lại cho cô, Tư Lam lúc này ngước mặt lên nhìn là người hàng xóm mới của cô. "Hôm nay đúng là ngày thật tuyệt vời" Tư Lam thầm nói trong bụng. "Của cô đây" người đó đi đến đỡ cô dậy và đứa túi cam cho cô. "Cám ơn anh" Tư Lam ngượng ngùng nhận lấy, không ngờ khi nhìn gần mới thấy kỹ từng đường nét trên khuông mặt ấy. Nói chung là hoàn hảo, giọng nói trầm ấm khiến cô bị u mê rồi, phải làm sao thoát ra khỏi sự u mê này đây. "Cô không sao chứ?" Người đó thấy cô đờ người ra liền vỗ nhẹ vai của cô. "Tôi phải vào nhà rồi cô tự đi được đúng không?" "À, ừm đúng rồi anh vào nhà đi" lúc này Tư Lam mới hoàn hồn trở lại nếu anh không gọi cô không biết cô cứ ở trên chính tầng mây không biết khi nào mới chịu xuống đây. Tư Lam quay trở về nhà nhảy lên chiếc giường thân yêu của mình, ôm lấy gối sau đó tưởng tại khung cảnh lúc nãy, cứ như là hoàng tử vậy. "Đẹp trai, giọng nói trầm ấm, dáng người cao, ôi.... sao đủ tiêu chuẩn thế này" Cô ôm chiếc gối lăn lộn qua lại, khoảng một lúc sau mới định thần lại mà xuống bếp nấu cơm, suýt nữa cô quên cái bụng đang kêu gào của mình rồi. Vừa nấu, Tư Lam vừa gọi điện thoại với cô bạn thân của mình tâm sự, mọi chuyện trên đời cô đều tâm sự với cô ấy. "Sao đẹp trai lắm sao?" Tiêu Phàng nghe đẹp trai cô cũng sáng mắt lên. "Đẹp lắm hôm nào qua nhà tôi đi!!" "Tôi cũng muốn thử xem người đó đẹp đến cỡ nào mà khiến cậu u mê đến như vậy" Trò chuyện suốt cả buổi cuối cùng cơm và đồ ăn cũng chín, Tư Lam vừa nấu đồ ăn vừa gọi điện thoại phải nói là quá cao siêu, nếu người khác mà không tập trung là sẽ bị khét ngay nhưng những chuyện này sao làm khó cô cho được. Cô có nấu dư một phần, nhìn rất thơm ngon và đẹp mắt trang trí cho món ăn trông đẹp mắt rồi cô hít một hơi thật sâu sau đó mở cửa đi sang nhà của người hàng xóm. Cô nhẹ gõ cửa, nhưng không nghe thấy tiếng trả lời lúc này thất vọng định đi về thì cánh cửa liền bật mở, hai má của cô bắt đầu đỏ ủng lên vì người hàng xóm đẹp trai này của cô mới tắm xong. Chỉ quấn chiếc khăn tắm ngang người, những giọt nước đang chảy xuống từ tóc xuống yết hầu gợi cảm của anh, body nói chung là cực chuẩn. Tư Lam khẽ nuốt nước bọt, mơ màng chìm trong ảo mộng đầy màu hồng của mình liền bị giọng nói của anh làm mình giật mình. "Có chuyện gì vậy?" "A... chào anh, tôi là người ở cạnh nhà anh, anh mới chuyển đến đúng không? Lúc nãy anh có giúp tôi nhặt đồ đấy anh nhớ không?" Tư Lam nhẹ gãi đầu nói. "Ừm, không có gì, chuyện nhỏ nhặt thôi, nếu không có gì thì tôi vào nhà đây" người hàng xóm này của cô đúng là lạnh lùng thật lúc nãy còn nhặt đồ giúp cô giọng nói thì trầm ấm cứ nghĩ dễ gần lắm nhưng cô hoàn toàn sai rồi. "Đợi đã" Tư Lam thấy anh định đóng cửa lại liền chặn ngang cửa. "...." anh nhìn cô với ánh mắt không mấy hài lòng. "Tôi có nấu vài món, anh nhận lấy đi, coi như làm quen" "Được rồi cám ơn" "Anh tên gì vậy?" "Tôi tên Thái Trạch Dương" "Tôi tên Tư Lam rất vui được làm quen" Tư Lam đưa tay ra muốn bắt tay với anh nhưng anh nhìn cô từ trên xuống dưới sau đó liền bắt tay của cô rồi quay đi. "Không có chuyện gì nữa thì tôi vào trong đây" nói xong Thái Trạch Dương liền đóng rầm cửa lại, mặt của Tư Lam lúc này rất hụt hẫn đúng là tính cách trái với ngoại hình. Phần 1 Thảo quyết minh đang ngồi trên máy bay quay trở về nước. Cô sang mĩ học 5 năm, thời gian trở về nhà rất ít, cô thật sự rất nhớ nhà. Vừa lấy bằng tốt nghiệp xong, còn chưa kịp đi đâu chơi, mà ba mẹ cô đã gọi điện sang giục cô trở về nước. Nghe nói có chuyện gì quan trọng lắm, không về không được Dù sao thì cũng được về nhà thích qúa đi mất, mình nhớ mọi người lắm rồi. Còn chuyện gì đến sẽ đến kệ vậy – Ôi ! Cuối cùng cũng xuống sân bay rồi mau về thôi – Sao phía trước ồn aò mà mọi người chạy toán lọan thế kia nhỉ tò mò, tò mò Cô vội vàng hỏi người 1 người vừa từ đấy chạy ra, mắt mũi tái mét – Bác ơi ! Phía trước có chuyện gì thế bác – Phía trước có đánh nhau đấy nhìn ghê lắm – Đánh nhau? – Ừ! Thôi tôi đi đây – Trời ơi! Làm sao bây giờ ? Lỡ ra đấy mà bị đấm phải 1 cái thì chết. Tên điên nào ban ngày ban mặt cũng đi đánh nhau, làm cản trở việc về nhà của ta. Sợ qúa đi mất run run Thảo quyết minh bước chậm chạp, rè chừng từng bước một, đi về phia trước trong tâm trạng lo lắng sợ hãi. Khi cô vừa đến nơi thì trông thấy 1 cảnh tượng vô cùng đáng sợ. Phải đến 30 người đàn ông nằm la liệt, máu me đầm đìa dưới chân 1 tên nhìn rất lạnh lùng độc ác, hình như hắn ta còn nhếch mép cười nữa ghê qúa đi mất – Trời ơi ! Gì thế này. Nhìn sợ qúa ! Sao nhiều người bị thương thế này. Mà sao không thấy công an, cảnh sát, bảo vệ nào đến can thiệp chứ. Bọn họ đâu hết cả rồi? Sao lại để tên độc ác lạnh lùng kia ngạo mạn thế chứ Mà hình như hắn ta đang nhìn xung quanh, chẳng lẽ hắn ta muốn diệt khẩu nhân chứng. Không được mình phải chuồn thôi, nếu để hắn ta bắt được thì chết là chắc. Nghĩ đến vậy cô vội vàng chạy mất không giám quay đầu lại Bạch bối phong vô cùng tức giận cùng tức giận. Ai muốn đi đón vợ tương lai mà cũng không yên. Lũ khốn này không biết tự lượng sức mình, nghĩ anh đi 1 mình thì có thể giết được anh sao. Mơ tưởng. Giải quyết xong bọn ngu xuẩn kia, anh liền vội vàng chạy đi tìm vợ nhưng tìm mãi không thấy. Cô chạy đi đâu rồi ? Bạch bối phong đang lo lắng vì không tìm thấy thảo quyết minh. Thì đột nhiên anh có điện thoại gọi tới. Là của bố mẹ vợ tương lai – Alô! Bác ah – Bác gọi đến báo với cháu, quyết minh đã về đến nhà rồi! Hai đứa bị lạc mất nhau hay sao mà nó lại về một mình thế ? – Vâng ! Em ấy về nhà an toàn là cháu yên tâm rồi – Mai cháu qua nhà bác chơi nhé – Vâng. Cháu chào bác. Bạch bối phong thở phào nhẹ nhõm, may cô đã về nhà an toàn lên anh cũng yên tâm. Quay trở về gia đình thảo quyết minh – Ba mẹ nói gì cơ, ba mẹ muốn con về nhà để lấy chồng – Đúng vậy – Nhưng con có biết anh ta là ai đâu – Con yên tâm đi, đó là người rất tuyệt vời đấy. Mẹ có hình của con rể tương lai đây này, con xem đi – Hả? Là anh ta à ! Tên đáng sợ này. Ba mẹ đây là người tuyệt vời mà ba mẹ nói sao? Hắn ta là con qủy hút máu người đấy ! Con không lấy tên độc ác đấy đâu. – Con nói linh tinh gì thế. Con rể mà biết được sẽ buồn lắm đấy. – Kệ anh ta ! Con không lấy đâu! – KHông muốn cũng phải lấy, không được bướng bỉnh – Mặc kệ con không lấy đâu. Nếu bố mẹ muốn thì tự đi mà lấy. Nói rồi cô tức giận bỏ đi lên phòng – Tức chết mình mà. Bắt mình lấy tên độc ác đó chẳng khác nào muốn mình chết sớm. Mình không muốn cuộc đời tươi đẹp của mình kết thúc ở đây đâu. Làm sao bao giờ, mình không thể rơi vào miệng cọp được suy nghĩ, suy nghĩ Ah mình nghĩ ra cách rồi. Phải trốn thôivội vàng lấy va ly. Trốn là cách tốt nhất để thoát chết. Ba mẹ đừng trách con không nghe lời nhé. Tại ba mẹ ép con trước. Có gì ba mẹ tự giải quyết con đi đây. Tạm biết. Ôi cuộc sống tươi đẹp của ta, ta tới đây Bạch bối phong đang xem xét tài liệu thì điện thoại gọi đến – ALÔ! – Bối phong ah ! Quyết minh bỏ trốn rồi – Bỏ trốn, tại sao cô ấy lại bỏ trốn – Nó không muốn lấy cháu – Vậy ah ! Bác yên tâm cháu sẽ cho người tìm cô ấy về, bác không phải lo đâu – Vậy là bác yên tâm rồi, chào cháu. Sau khi kết thúc cuộc nói chuyện. Anh liền gọi điện đi – ALÔ anh hai ạ – Cậu cho người đi tìm chị hai tương lai về đây cho tôi. Cô ấy trốn rồi – VÂNG. Chi hai giỏi thật đấy, giám trốn cả anh hai – Im miệng, đi làm nhiệm vụ đi – Vâng Bối phong vô cùng tức giận, E giám bỏ trốn vì không muốn lấy tôi sao. Vậy em đừng để tôi bắt được em. Nguồn ảnh PinterestHôm nay là một ngày đẹp trời Tư Lam quyết định sẽ ra ngoài mua một ít đồ về nấu bữa sáng thật linh đình, hôm nay là ngày nghỉ nên ở nhà cũng chán chi bằng ra ngoài hít thở không khí sẽ tốt Lam vừa bước ra khỏi cửa thì nhìn thấy ngôi nhà bên cạnh có vài người ra vào, cô tò mò nhìn xem thử, hình như có người chuyển đến đây thì Lam nhìn thoáng qua thấy một bóng người cao lớn đang mang một thùng hàng từ ngoài xe đi vào bên trong, dù chỉ mới thoáng qua nhưng sao tim của cô lúc này bắt đầu loạn nhịp."Đẹp trai quá" Tư Lam đưa mắt nhìn người đó, có lẽ người này sẽ là hàng xóm của liền nhớ ra mình còn phải đi mua đồ không thể ở đây ngắm mãi được, nếu thật sự là hàng xóm của cô thì sau này vẫn còn có cơ hội ngắm thoải đi siêu thị mua rất nhiều thứ, mua nhiều đến nổi bây giờ tay cầm không xuể cô thầm mắng bản thân mình."Á"Tư Lam vô tình bị trẹo chân làm cho túi đồ trên tay rơi xuống, cô ngã xuống bên đường cố gắng gượng dậy để nhặt nhưng quả cam đang rơi trên một bàn tay đưa ra nhặt hết những quả cam lại cho cô, Tư Lam lúc này ngước mặt lên nhìn là người hàng xóm mới của cô."Hôm nay đúng là ngày thật tuyệt vời" Tư Lam thầm nói trong bụng."Của cô đây" người đó đi đến đỡ cô dậy và đứa túi cam cho cô."Cám ơn anh" Tư Lam ngượng ngùng nhận lấy, không ngờ khi nhìn gần mới thấy kỹ từng đường nét trên khuông mặt chung là hoàn hảo, giọng nói trầm ấm khiến cô bị u mê rồi, phải làm sao thoát ra khỏi sự u mê này đây."Cô không sao chứ?" Người đó thấy cô đờ người ra liền vỗ nhẹ vai của cô."Tôi phải vào nhà rồi cô tự đi được đúng không?""À, ừm đúng rồi anh vào nhà đi" lúc này Tư Lam mới hoàn hồn trở lại nếu anh không gọi cô không biết cô cứ ở trên chính tầng mây không biết khi nào mới chịu xuống Lam quay trở về nhà nhảy lên chiếc giường thân yêu của mình, ôm lấy gối sau đó tưởng tại khung cảnh lúc nãy, cứ như là hoàng tử vậy."Đẹp trai, giọng nói trầm ấm, dáng người cao, ôi.... sao đủ tiêu chuẩn thế này"Cô ôm chiếc gối lăn lộn qua lại, khoảng một lúc sau mới định thần lại mà xuống bếp nấu cơm, suýt nữa cô quên cái bụng đang kêu gào của mình nấu, Tư Lam vừa gọi điện thoại với cô bạn thân của mình tâm sự, mọi chuyện trên đời cô đều tâm sự với cô ấy."Sao đẹp trai lắm sao?" Tiêu Phàng nghe đẹp trai cô cũng sáng mắt lên."Đẹp lắm hôm nào qua nhà tôi đi!!""Tôi cũng muốn thử xem người đó đẹp đến cỡ nào mà khiến cậu u mê đến như vậy"Trò chuyện suốt cả buổi cuối cùng cơm và đồ ăn cũng chín, Tư Lam vừa nấu đồ ăn vừa gọi điện thoại phải nói là quá cao siêu, nếu người khác mà không tập trung là sẽ bị khét ngay nhưng những chuyện này sao làm khó cô cho có nấu dư một phần, nhìn rất thơm ngon và đẹp mắt trang trí cho món ăn trông đẹp mắt rồi cô hít một hơi thật sâu sau đó mở cửa đi sang nhà của người hàng nhẹ gõ cửa, nhưng không nghe thấy tiếng trả lời lúc này thất vọng định đi về thì cánh cửa liền bật mở, hai má của cô bắt đầu đỏ ủng lên vì người hàng xóm đẹp trai này của cô mới tắm quấn chiếc khăn tắm ngang người, những giọt nước đang chảy xuống từ tóc xuống yết hầu gợi cảm của anh, body nói chung là cực Lam khẽ nuốt nước bọt, mơ màng chìm trong ảo mộng đầy màu hồng của mình liền bị giọng nói của anh làm mình giật mình."Có chuyện gì vậy?""A... chào anh, tôi là người ở cạnh nhà anh, anh mới chuyển đến đúng không? Lúc nãy anh có giúp tôi nhặt đồ đấy anh nhớ không?" Tư Lam nhẹ gãi đầu nói."Ừm, không có gì, chuyện nhỏ nhặt thôi, nếu không có gì thì tôi vào nhà đây" người hàng xóm này của cô đúng là lạnh lùng thật lúc nãy còn nhặt đồ giúp cô giọng nói thì trầm ấm cứ nghĩ dễ gần lắm nhưng cô hoàn toàn sai rồi."Đợi đã" Tư Lam thấy anh định đóng cửa lại liền chặn ngang cửa."...." anh nhìn cô với ánh mắt không mấy hài lòng."Tôi có nấu vài món, anh nhận lấy đi, coi như làm quen""Được rồi cám ơn""Anh tên gì vậy?""Tôi tên Thái Trạch Dương""Tôi tên Tư Lam rất vui được làm quen" Tư Lam đưa tay ra muốn bắt tay với anh nhưng anh nhìn cô từ trên xuống dưới sau đó liền bắt tay của cô rồi quay đi."Không có chuyện gì nữa thì tôi vào trong đây" nói xong Thái Trạch Dương liền đóng rầm cửa lại, mặt của Tư Lam lúc này rất hụt hẫn đúng là tính cách trái với ngoại hình. Đọc Truyện Chương 7Lúc này trong công ty đang diễn ra 1 sự việc khá thú vị , mà từ trước đến nay chưa từng có. Người chạy trước cắm đầu chạy trốn toán toạn, thỉnh thoảng vừa chạy vừa quay đầu lại xem người phía sau sắp đuổi kịp chưa. Người chạy phía sau vừa khó chịu đuổi theo ,vừa lo lắng cho người phiá trước Lucy vô cùng sợ hãi. Cô không ngờ hắn ta có thể tìm đến tận đây khiến cô chưa kịp chuẩn bị tâm lý, lên chỉ biết ra sức chạy trốn, để thoát khỏi tên đó. Natsu thì vô cùng khó chịu sao vừa nhìn thấy anh cô đã vội vàng chạy trốn, anh có làm gì cô đâu. Mà cô lại sợ anh như sợ cọp thế chứ. Nhìn cái kiểu chạy vụng về cắm đầu cắm cổ của cô anh bắt đầu lo lắng. Được 1 lát , anh nhìn thấy cô sắp đâm vào tường, vội nói _ Dừng lại đi , em đừng chạy nữa . Nguy hiểm đó -Dừng lại để anh tóm à. Đừng có mơ. Nguy hiểm gì cũng không nguy hiểm bằng anh Nói xong , cô tăng tốc đâm đầu về phía trước . Và bụp - Ááááááááá đau qúa hu hu hu cái tường chết tiệt này mi không có mắt à huhuhu _ Em có sao không Natsu nhìn thấy Lucy bị đâm vào tường . Anh vô cùng lo lắng , vội chạy tới xem cô thế nào Nhưng Lucy đang nằm vật vã chết ngất dưới đất vi đau đớn . Cô nhìn thấy anh sắp đuổi kịp mình cho dù đang đau cô cùng vội vàng bò dậy cắm đầu chạy chối chết. _ Em đứng lại đi , bị đau như vậy còn cố chạy à _ Không đứng , chết cũng không đứng _ Em giỏi lắm . Thế là cả hai cùng tăng tốc . Người chạy trốn , kẻ đuổi bắt. Đựơc 1 lúc _ Tránh ra , tránh ra . Rầm Áááá đau qúa , xin lỗi anh nhé chạy vội qúa nhìm thấy người đi tới không phanh kịp _ Lucy em có sao không ?. Đuổi việc tên đó cho tôi “giám đi đường không có mắt đâm vào cô ấy” - Anh đừng đuổi theo tôi nữa , tôi mệt lắm rồi _ Vậy em về với tôi đi . Tôi sẽ không đuổi em nữa _ Không bao giờ! Mọi người trong công ty thấy vậy , đều bỏ hết việc ra hóng chuyện họ không ngờ chủ tịch đáng kính của họ lại bị mất hình tượng như vậy nhìn chủ tịch đang đuổi theo cô trợ lý chuyên phá hoại kia , với gương mặt tức giận . Ai cũng nghĩ chắc cô ta làm việc gì đó đắc tội lớn với chủ tịch lắm đây . Khiến chủ tịch mới đuổi đến cùng như vậy . Thế là họ quyết định chạy ra giúp chủ tịch 1 tay để bắt cô ta về trị tội. Cho lên mới có cảnh tượng trong 1 công ty lớn , bình thường rất nghiêm túc trật tự . Hôm nay lại diễn ra cảnh 1 đoàn người nhốn nháo đang đuổi theo bắt cho được cô gái. Mà không hiểu sự xuất hiện của họ đã giúp anh hay cô nữa . Vì đúng lúc anh sắp bắt được cô . Thì bọn họ cũng vội tren vào , ai cũng muốn bắt được cô trước để lấy lòng anh . Lên không ai nhường ai dẫn đến tình trạng khá hỗn loạn. Khiến anh bị đẩy hẳn ra ngoài . Còn cô thừa dịp mọi người nhốn nháo vội co chân chạy mất hút _ Mọi người đang làm gì vậy hả? Không làm việc chạy ra đây làm gì _ Chủ tịch chúng tôi chỉ muốn giúp người bắt cô gái phá hoại kia thôi mà _ Ai cho các người xen vào việc của tôi . Tất cả cắt 5 tháng lương _ Hả? Chủ tịch _ Giải tán . * Romeo cô ấy đâu rồi _ Dạ! Đã chạy mất rồi _ Cho người đuổi theo chưa _ Dạ! Rồi ạ _ Vậy về phòng làm việc thôi _ Thế Anh Hai không đuổi theo Chị Hai nữa à _ Chưa phải lúc Lucy em giỏi lắm , giám trốn khỏi tôi nữa ah . Em giỏi thì cứ trốn đi , tôi cho em trốn xem em trốn đường naò để thoát khỏi tay tôi . Lần này xem em chạy đâu cho thoát. Lucy sau khi chạy ra khỏi công ty . Cô cắm đầu tăng tốc chạy thẳng về nhà, rồi trèo lên giờng đắp chăn nằm thở . Cái tên độc ác đó sao hắn cứ phải đuổi cô tới cùng cơ chứ, ôi! Mệt qúa, lại còn đau hết người nửa chứ may mà cô hay chạy thể dục buổi sáng , lên cô đã cố hết sức toàn mạng trở về . Nếu không chắc cô đã ngất xỉu giữa đường rồi . Mà cái tên đó sao hắn không lấy người khác đi , sao cứ phải bắt cô , truy đuổi cô cho bằng được . Chẳng thể hiểu nổi vì sao hắn muốn lấy cô nữa. Vì yêu ư! Không thể vì cô và hắn có quen biết nhau đâu mà yêu với đương . Trời ơi ! Chẳng lẽ là vì họ biết hắn ta là người lạnh lùng độc ác lên không ai thèm lấy hắn . Thế là hắn ép ba mẹ cô phải gả cô cho hắn, để hắn dễ dàng hành hạ tra tấn cô cho vui nhà vui cửa . Thôi đúng rồi . Ba mẹ ơi cho dù bị ép buộc thế nào , thì ba mẹ cũng không được gả con cho hắn chứ . Bây giờ mình phải làm thế nào thể thoát khỏi hanh sói đấy bây giờ Nội Dung Truyện VỢ, EM ĐỪNG TRỐN TÔI!!! Bạn đang đọc truyện Vợ, Em Đừng Trốn Tôi!!! của tác giả Lạc Lạc. Người hàng xóm mới chuyển đến ở cạnh nhà của cô thật đẹp trai, cô bị đổ gục ngay từ cái nhìn đầu tiên bởi vẻ ngoài trưởng thành đã nhiều lần muốn bắt chuyện với anh nhưng nhìn anh có vẻ xa cách không phải loại người dễ ngờ anh ta lại là thầy giáo mới chuyển đến trường của cô, khá bất ngờ không lẽ là duyên trường lại xếp cho anh ta làm chủ nhiệm lớp của cô nữa chứ."Thầy, em thích thầy!!""Lo học đi!!"Mạnh dạn tỏ tình rất nhiều lần nhưng đều bị từ chối, cô đâm ra chán nản mất hy vọng và quyết định từ bỏ và không bao giờ muốn đối diện với anh nữa nhưng chuyện đó là không thể nào rồi."Sao lại muốn trốn tôi?""Không cho phép trốn, nghe rõ không, tôi muốn em lo học không phải muốn em chơi trò trốn tìm với tôi em hiểu chứ""Nhưng em....""Đừng nói nữa, tôi đang đợi em lớn để hỏi cưới em đây, nên nhanh lớn nhé đừng để tôi phải đợi"

vợ em đừng trốn tôi